"Nương tử, nàng thơm quá a." Hắn chôn sâu ở cổ nàng, cầm trên tay vài sợi tóc, mùi thơm thiếu nữ ngào ngạt thanh mát.
Không cần nói đến đại nam nhân đang đè nặng trên người, còn thêm đêm hôm khuya khoắt càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Thẩm Tương giống như đang nằm mơ, thân hình mềm mại vô lực, mới vừa rồi giơ tay đã tiêu hao sức lực của nàng, trinh tiết bị đe dọa làm cho nàng xấu hổ buồn bực cùng kinh sợ, vẫn không giảm lui nửa phần.
Nàng lôi kéo lên tiếng hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
Hắn cười khanh khách: "Ta là tướng công của nàng, Tương Nhi đã quên rồi sao?"
Thẩm Tương chợt nhớ tới hắn chính là nam nhân xâm nhập vào phòng nàng đêm động phòng, còn từng khinh bạc nàng.
Vậy Liên Bích đâu, không phải ngủ ở bên cạnh nàng sao?
Thẩm Tương tức giận, âm thanh trở nên lạnh lẽo: "Liên Bích ở đâu?"
Hắn bỗng nhiên cười: "Xa tận chân trời, gần ngày trước mắt."
Thẩm Tương xoay cổ, nhìn trái ngó phải, không thấy nửa bóng người.
Người này thật là đầy miệng nói bậy.
Nam nhân gối lên bộ ngực của nàng, nhỏ giọng nói: "Nương tử, chúng ta động phòng đi."
Thẩm Tương vạn phần hoảng sợ, tay chân khó có thể chống đẩy, thanh âm mỏng manh đáng thương: "Không...Không cần...Người đâu a..."
Mắt thấy trinh tiết sắp bị hủy hoại ở đây, đầu nam nhân lại vẫn chôn ở chỗ mềm mại của nàng, không chút sứt mẻ.
Càng cổ quái hơn chính là thân hình hắn hoàn toàn đè ở phía trên, tay chân đều quấn lấy nàng, vậy nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh/159036/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.