Bị người xa lạ ái muội đụng vào, lại còn là người đối địch hại nàng phòng không gối chiếc, Thẩm Tương tất nhiên là không muốn, giọng lạnh như băng nói: "Cô nương, ta với cô không thân."
Thiếu nữ bị nhẹ nhàng đẩy ra, không xấu hổ cũng không tức giận, mặt mày cong như trăng non, nghiêng đầu cười nói: "Nàng tên Thẩm Tương đúng không, ta là Liên Bích, chúng ta như vậy có tính là quen nhau chưa?"
Thẩm Tương giật mình nói: "Sao cô lại biết tên ta?"
"Nàng họ Thẩm? Là thê tử của ta?" Triệu Bồng lảo đảo bò lên, nhìn thấy Thẩm Tương diện mạo xinh đẹp dịu dàng, cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Từ khi biết Liên Bích thanh lệ thoát tục, Triệu Bồng đối đối tượng nương tử sắp qua cửa này liền không để tâm, ngay cả tên húy của thê tử cũng không biết, nhưng vẫn là biết thông gia là nhà họ Thẩm phú quý. Bỗng nhiên xuất hiện một mỹ nhân, chính là chính thê vừa mới qua cửa của hắn, không thể tưởng tượng nàng lại có diện mạo lóa mắt như vậy.
Thẩm Tương chạm đến ánh mắt nóng rực của Triệu Bồng, cả người đều nổi da gà, thầm nghĩ đây chẳng lẽ chính là trượng phu Triệu Bồng của nàng.
Triệu Bồng tướng mạo thường thường, dáng người cùng không đủ cao lớn, trong ánh mắt còn hiện lên tia đáng khinh, đang nhìn chằm chằm vào nàng.
"Không quấy rầy các người." Thẩm Tương chịu không nổi ánh mắt của hắn, phất phất ống tay áo xoay người rời đi.
Triệu Bồng nhìn tiểu mỹ nhân đơn độc rời đi, đôi mắt của hắn phảng phất còn dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh/159033/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.