15
Bây giờ Giang Chấp 2000 tuổi, 500 tuổi bị đuổi ra ngoài, cùng Hoè Mộc ở trong động hồ ly hơn một ngàn năm.
Anh không thích ra ngoài, lần cuối anh đến nhân gian là thời kỳ phong kiến.
Khi đó lễ giáo phong kiến nghiêm ngặt, Nho giáo cầm quyền, hồ ly biến thành người, ở trần gian vài năm, cảm thấy vô vị nên về lại.
Thế cho nên tư tưởng của anh còn dừng lại ở thời điểm đó.
Nam nữ có sự khác biệt, không nên chạm thứ vô lễ, hơn nữa một người chậm tiêu thiếu tình cảm như anh, giống cái duy nhất hồ ly tiếp xúc trong hai ngàn nắm, là hoa yêu vừa biến hình ngoài động hồ ly.
Hoa yêu thích anh, lao tới ôm lấy anh, khiến anh sợ đến mức đá người ta ra ngoài.
Sau đó anh liền đưa ra một quy định ngoại trừ Hòe Mộc thành tinh thì trong động không được phép.
Lần hai ra ngoài là vì anh đã hơn hai nghìn tuổi, khí tục trong người quá nặng, cần hóa thành nguyên hình tu luyện.
Trước sự xúi giục của Hoè Mộc, con cáo thả một cái đuôi lớn ra.
Vì vậy, lần đầu tiên anh gặp một cô bé loài người.
Anh thờ ơ với những biến hóa nghiêng trời lệch đất của trần gian, chỉ cảm thấy cô nương mới năm sáu tuổi, lực lôi cái đuôi anh rất mạnh.
Anh cắn cô một cái, cô khóc, mới buông tay.
Nhưng anh cảm thấy cô khóc dữ quá, ngậm một bông hoa tặng cô, cô sẽ không khóc.
Hồ ly quay về, hoàn thành lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh-kieu-du/2758342/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.