Kim Hồ được quản gia hướng dẫn, rời khỏi phòng khách, hướng vào phòng phía trong đi tới. Đằng sau phòng khách là một hành lang nhỏ, xuôi theo hành lang có thể đi vào nội sảnh. Nội sảnh bên trong có một cái bàn lớn, ghế tựa bày xung quanh, bốn bức tường bày đầy cổ vật, vô cùng quý giá. Thấy vậy Kim Hồ tấm tắc liên hồi. Thầm nghĩ Nam Cung gia quả thực cực kỳ giàu có, hơn hẳn cái động hồ ly rách nát của mình, thực là cách biệt một trời một vực.
“Thần y, thỉnh.” Quản gia kính cẩn nói. Dẫn Kim Hồ xuyên qua nội sảnh, đi vào hoa viên.
“Quản gia, mời.” Kim Hồ bắt chước nói theo. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, xem xét hoa viên. Hoa viên này tuy rằng không lớn, nhưng tràn ngập danh hoa dị thảo, xảo phong kỳ thạch, chẳng khác gì tiên động.
Quản gia đưa Kim Hồ đến một phòng nhỏ bên sườn phía đông hoa viên, tại cửa phòng, dặn dò Kim Hồ: “Thần y, công tử nhà ta từ sau khi bị bệnh, bộ dạng rất kỳ quái. Những mong thần y thứ lỗi, lão tiểu nhân xin nhắc nhở thần y một lần nữa, đừng kinh hô ra tiếng, quấy rầy công tử nghỉ ngơi.”
“Được rồi, được rồi.” Kim Hồ chẳng hề để tâm, nghĩ thầm, một người thì có thể khó coi đến thế nào cơ chứ, chắc chắn là quản gia nghĩ mình chưa bao giờ nhìn thấy nên mới nhắc để khỏi ngạc nhiên.
Quản gia tuy rằng bất mãn Kim Hồ không chịu để tâm, nhưng vẫn phải mở cửa phòng ra.
Cửa phòng vừa mở, đầy phòng sực nức dược hương, khiến Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh-he-liet-nhat-bo-kim-ho/200812/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.