Vãn Thanh Ly đẩy cho người đàn ông trước mặt một cái nhìn chán ghét rồi quay người định rời đi. Dược Hắc Thần nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh về phía cô, khi đến gần anh vòng tay qua eo kéo cả cơ thể cô về phía sau, áp sát lấy người mình. Vãn Thanh Ly cố tách tay anh ra nhưng không được, liếc nhìn khuôn mặt anh ở phía sau, miệng nghiến răng:
– Dược Hắc Thần, buông ra. Anh có bị điên không? Tôi đã nói là bây giờ không có hứng thú, anh không hiểu sao?
Nhìn bộ dạng như mèo xù lông của Vãn Thanh Ly, Dược Hắc Thần chẳng mảy may để tâm mà còn bật cười thành tiếng, tay cầm cằm cô, khuôn mặt điển trai cúi sát xuống bên tai cô rồi thì thầm, giọng nói trầm như khiến người ta cảm thấy rùng mình.
– Nếu cô ngoan ngoãn nghe lời, nhất định tôi sẽ cho cô vươn lên đỉnh cao nghề nghiệp. Cô thực sự không muốn?
Đúng là điên rồi mà, đầu của Vãn Thanh Ly sắp nổ tung vì tức rồi. Anh còn đưa ra đề nghị như thế, coi cô là gái nghành chắc? Vãn Thanh Ly cắn môi, vẫn cố vùng vẫy để thoát khỏi cái ôm này của anh, miệng không ngừng nói tỏ ý khinh thường.
– Nếu muốn tôi cũng chẳng cần đến anh, anh đúng là bỉ ổi. Tấm lòng này của Dược tiên sinh tôi thật chẳng dám nhận.
Dứt lời, chân của cô di chuyển để tìm chân của anh, sau đó dùng gót của giày cao gót dẫm mạnh xuống đầu ngón chân anh. Dẫm mạnh như thế không đau mới lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh-co-eo-thon-nho/2843280/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.