*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Cạch
- Dương cuối cùng em cũng tỉnh lại rồi!
Cánh cửa mở ra bước vào là người con trai cùng người con gái
Anh bước vào đập vào mắt anh là người con gái xinh đẹp tuyệt trần với mái tóc trắng dài tết gọn một bên chạm tới đất cô ngồi ngẩn người ngắm nhìn bên ngoài. Khi cô quay lại thời gian như ngừng đọng lại.
Nhưng đôi mắt bạc vô hồn khiến tim anh như thắt lại. Hôm qua lúc anh chạy theo cô thì thấy cô đang chìm dần xuống biển. Anh hốt hoảng kéo cô lên cô chỉ nhíu mi nhìn anh ánh mắt cô giống như đang xin lỗi anh rồi nhắm chặt lại. Anh gọi thế nào cũng ko tỉnh. Anh dùng mấy chục năm tu vi của mình để cứu lấy cô. Nay cô đã tỉnh lại nhưng tu vi đã mất hết đi. Đôi bạc mâu liếc anh một tý rồi lại quay đi. Anh biết cô đau lắm nhưng lòng anh còn đau hơn. Cô sống lại thật là tốt anh sẽ chăm sóc cho cô và cô sẽ quên đi hắn ta. Tu vi thì ko sao cô là thiên tài mà, thiên phú của cô còn hơn cả anh nữa nên cùng lắm là tu luyện lại thôi.
Thấy cô run run Anh lại gần ôm cô vào lòng. Khẽ vuốt nhẹ mái tóc cô
- Đừng buồn nữa anh sẽ bảo vệ em, khiến em hạnh phúc hơn quên hắn ta đi.
Lúc anh bước vào cô cũng tỉnh rồi liếc mắt là nhận ra. Rồi quay đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nu-phu-hao-dao-hoa/68573/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.