" Tôi... " Đường Ân do dự, chưa thể thích nghi.
Tranh Nhi tự dưng nở nụ cười dịu ngọt, chồm người sang gần phía anh, tắc lưỡi một cái, nghe rất rõ.
" Đừng ngại !
Cứ xem như Tứ phu nhân kia thật sự chết rồi đi !
Tôi giờ là Hàn Tranh Nhi ! Hàn Tranh Nhi của riêng một mình tôi ! " Tranh Nhi giữ nguyên nụ cười ngọt ngào.
Nó ngọt đến mức làm Đường Ân ngượng ngùng, vội xoay người ra ngoài, đưa tay che hờ cánh mũi, giấu đi sự dao động của mình.
" Vậy...Tra...nh Nhi...
Cô nghỉ ngơi đi ! Tôi gọi dì của tôi vào chăm sóc cô ! " Đường Ân chóng bước, không dám quay đầu.
" Cảm ơn anh !
Đường Ân ! " tiếng của Tranh Nhi the thé.
Giữ chân Đường Ân ở trước cửa vài giây, hai chân anh trụ vững, nghiêng nửa người gật đầu tỏ ý với cô, rồi anh khiễng chân, gọi ngay người phụ nữ kia vào, chăm sóc Tranh Nhi.
Cơ thể mảnh mai kia vẫn còn rất yếu, làm bất cứ chuyện nhỏ nhặt gì cũng phải nhờ người khác giúp đỡ, Đường Ân chỉ ở lại một tí, phải quay về tránh Hứa Mộ Nhiên nghi ngờ, mọi việc anh giao dì của mình phụ trách.
Tranh Nhi cả ngày ở trong phòng, không bước ra khỏi cửa, bắt đầu thấy ngột ngạt, tay chân cô đã cử động linh hoạt, ngồi mãi một chỗ, phần mông của cô truyền đến cảm giác ê ẩm, gần như tê liệt.
" Không được rồi... " cô làu bàu, lắc đầu than vãn, cứ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nho-trong-tay-do-doc-ac-ma/2979218/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.