Đến tận chiều, trời tắt nắng dần, Tranh Nhi đem theo những giỏ cá, lại ra chợ bán, chợ chiều người qua lại ít hơn, cũng ít người mua hàng. Tranh Nhi không hy vọng sẽ bán đắt, nhưng mong sẽ thuận lợi không gặp phải Hứa Mộ Nhiên.
Thế nhưng, đời cô chẳng được như mơ, cô vừa đặt chân ra đến nơi liền nhận ngay ánh mắt lạnh lẽo ở phía trước, Hứa Mộ Nhiên đứng tồng ngồng ngay chỗ cô hay bán, như hắn đã chờ cô cả ngày hôm nay.
" Qua đây ! " hắn hắng giọng, đứng ở đó lệnh cho Tranh Nhi.
Giọng nói ngông cuồng, chói tai cực kì, nếu không vì cuộc khó khăn Tranh Nhi đã không phải chường mặt đến đấy, để Hứa Mộ Nhiên có cơ hội làm khó làm dễ cô.
Tranh Nhi khiễng chân, đến thẳng chỗ Hứa Mộ Nhiên, ngẩn cao mặt, lời nói trịch thượng dành cho hắn.
" Đô đốc, anh đến lấy cá phải không ? "
" Cầm lấy rồi cút chỗ khác cho tôi buôn bán ! " Tranh Nhi đẩy giỏ cá nhỏ ra trước mặt hắn.
Thái độ của cô, luôn xấc xược, câu nói cũng chẳng bao giờ kiêng nể, Hứa Mộ Nhiên nghe cũng thành thói quen, và cũng chỉ có mình cô mới được phép nói chuyện với hắn bằng ngữ khí ấy.
Hứa Mộ Nhiên cầm giỏ cá trong tay Tranh Nhi, còn ngoắt đầu ra hiệu cho đám thuộc hạ đứng ở trong một góc, đi tới cướp luôn những giỏ cá khác.
" Hứa Mộ Nhiên ! Mấy người làm cái gì vậy hả ? " Tranh Nhi ra sức giằng co.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nho-trong-tay-do-doc-ac-ma/2979173/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.