Hắn chấp nhận chịu đói, chịu thương tích rút dần mạng sống, cũng chỉ mong ít kẹo kia có thể giữ mạng cho người phụ nữ hắn yêu, giữ lại cho đến lúc người của hắn kịp đến cứu cô.
Còn cô, ngu ngốc không biết gì, còn tưởng hắn nói thật, cơ thể của cô có lại sức lực một chút liền ngồi dậy, xa lánh hắn.
Cả hai ngồi cách nhau không tới 1m, ánh sáng duy nhất của chiếc điện thoại dần mờ đi, căn hầm bắt đầu tối hơn. Hai con người đều mệt mỏi, trong căn hầm kín này bắt đầu mất dần dưỡng khí, hơi thở của người nào người nấy cũng trì trệ.
Người đàn ông kia bị thương quá nặng, liền nằm bẹp dưới đất, thở chậm, Tranh Nhi sợ hắn bị gì, gấp gáp lại xem tình hình.
" Hứa Mộ Nhiên, Hứa Mộ Nhiên! " cô lí nhí gọi hắn, sức lực không đủ nói to.
Hứa Mộ Nhiên ngất rồi, sắc mặt của hắn nhợt nhạt chưa từng có, Tranh Nhi thấy lạ, chẳng phải hắn cũng ăn kẹo giống cô sao? Hắn mạnh hơn cô, sao lại không trụ nổi?
Tranh Nhi lật đật đỡ lấy người hắn, xem vết thương, chúng nghiêm trọng hơn rồi, máu cứ rỉ ra không ngừng, cô lại lục lọi túi quần của hắn, muốn xác nhận lời nói ban nãy của hắn.
Và...
Hai mắt của cô gái nhỏ mở to, phát hiện hắn nói dối, trong túi hắn chẳng có gì ngoài chiếc bóp đầy tiền, Tranh Nhi lúc này mới hiểu, hắn vì muốn cứu cô, mới nói dối để cô ăn kẹo.
" Hứa Mộ Nhiên, anh là tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nho-trong-tay-do-doc-ac-ma/2979122/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.