Đường Ân lại gần cô, muốn nói vài lời, chưa kịp mở miệng, Tranh Nhi xoay người lại ngay, ngẩn mặt mà giải bày tâm tư với anh.
" Ân! Thật sự...tôi không biết mình có nên vui không nữa?
Ân à...anh cũng biết rõ hoàn cảnh của tôi mà...
Lúc tôi và hắn li hôn, cũng từng nghĩ sẽ được sống bình yên, hắn lại đột ngột xuất hiện lần nữa bám lấy tôi...
Bấy giờ hắn tiếp tục lần nữa tha cho tôi...thật sự...thật sự tôi không biết hắn có giở trò gì không? "
Tranh Nhi nhăn mặt, linh cảm của cô cứ mách bảo những điều bất an. Tự hỏi, là do cô nghĩ nhiều, hay là cô bị Hứa Mộ Nhiên đọa đày quá lâu nên sinh thành ám ảnh, không dứt được nỗi sợ.
Đường Ân nghe hết những lời tâm sự, chính anh cũng không rõ, mặc dù nói anh đã từng theo hắn nhiều năm, còn từng được hắn coi trọng, nhưng chưa bao giờ anh hiểu được lòng hắn, càng không thể đoán trước được ý đồ của hắn.
Cho nên, khi nghe những câu hỏi kia của Tranh Nhi, anh chỉ có thể đáp một cách bất lực.
" Chuyện này...Tranh Nhi...
Tôi thật sự cũng không chắc...
Tôi... " anh nói tới đó, lại ngừng, như lời không còn.
Thật sự mà nói, Hứa Mộ Nhiên là kẻ mưu mô, chẳng ai đoán trước được hắn sẽ làm gì, Đường Ân thấy Tranh Nhi buồn rầu, anh cũng rầu theo, cứ đứng đó nhìn cô mãi.
Anh yêu cô, rất yêu cô, trông cô buồn, lòng anh lại dậy sóng cuồn cuộn, trong đầu anh lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nho-trong-tay-do-doc-ac-ma/2979117/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.