Lý Hoan theo lệnh, lập tức đến gần Thương Lan, nhìn sắc mặt của Hứa Mộ Nhiên mà đối xử với Thương Lan. 
" Cô Thương, mời về cho! " tiếng của Lý Hoan cộc lốc. 
Cô gái kia từ đầu tới cuối không ngạo mạn thì chỉ có ngạo mạn, sải chân một cách hiên ngang, trước khi đi còn không quên để lại cho hắn vài câu. 
" Đô đốc, suy nghĩ cho kĩ đi! 
Trên đời này không ai cứu được Hàn Tranh Nhi ngoài Thương Lan này đâu! 
Nghĩ kĩ thì đến tìm tôi...tôi chờ anh... " 
Dứt tiếng, Thương Lan cười đắc ý như kẻ chiến thắng, ung dung rời khỏi dinh thự. 
Hứa Mộ Nhiên là Đô đốc cao ngạo, chưa bao giờ chịu dưới thế ai bao giờ, không tin lời Thương Lan, liền phái người bắt bà đồng kia. 
Rất nhanh, ba ta bị cưỡng chế đưa đến dinh thự của hắn, trong phòng vắng, hắn được diện kiến người có thuật thôi miên ấy. 
Bà đồng theo lời Thương Lan tả, là một bà lão tuổi chạc 60, tóc vẫn còn đen, nết nhăn trên cơ thể rất ít, nhìn sơ chẳng ai đoán ra được độ tuổi chính xác. 
Nước da ngăm của bà ta rất khỏe khoắn, đủ cho thấy bà lão này ở trong ngục tù trải không ít cực hình, rèn luyện được thân thể săn chắc dù ở độ tuổi gần đất xa trời. 
Người đàn ông lãnh khốc ngồi trên ghế sau khi liếc mắt sơ bộ, lập tức ra lệnh với bà lão kia. 
" Nghe nói bà biết thuật thôi miên, có thể làm người khác quên hết chuyện xưa...chỉ cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-nho-trong-tay-do-doc-ac-ma/2979083/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.