Mấy ngày sau, Bạch Nhiễmluôn tới cũng vội vã, đi cũng vội vã, thần long thấy đầu không thấy đuôi. LyƯơng hỏi hắn đang bận cái gì, hắn luôn chỉ cười không đáp, làm cho Ly Ương tòmò đến mức tâm nhột khó nhịn, trăm móng cong tâm. Thật vất vả đợi đến khi vếtthương trên người hoàn toàn tốt lên, Ly Ương còn chưa có bước ra phòng ngủ lạibị một tin tức kinh trời đập ra nội thương lần nữa.
Cái gì? Ngày hôm trước phượng quân Phượng Minh lên núi Bạch Hổ cầu hôn cho contrai Phượng Cửu? Tiểu Cửu nhi chưa tới nửa tháng nữa phải lấy Hướng Anh?!
Từ trong miệng tiên tỳ nghe được cái tin tức như thế, Ly Ương giống như bị mộtđạo sấm sét bổ trúng, há hốc miệng, hai mắt ngốc trệ, khóe mắt co quắp. Ly Ươngduy trì tư thế cứng ngắc này thật lâu, cho đến sau khi nàng hoàn toàn tiêu hóaxong cái tin tức này mới thôi. Thật vất vả hồi thần lại, Ly Ương lập tức quơlấy ly trà lạnh đặt trên bàn uống cho đỡ sợ.
Đối với huynh đệ vào sinh ra tử như Phượng Cửu, Ly Ương chỉ có thể đáp lại bằngmười hai vạn phần đồng tình. Nhớ ngày đó Tiểu Cửu nhi vì tránh ra hôn sự nàykhông tiếc bế quan khổ tu trăm năm, nhưng sau trăm tuổi lại vẫn xoay chuyển đâuvào đó. Là của ngươi, cuối cùng chỉ có thể là ngươi, dù cho ngươi có trốn nhưthế nào cũng chạy không khỏi. Bất quá năm xưa phượng quân đã đáp ứng không đicầu hôn, nhưng tại sao bây giờ lại trở quẻ rồi? Đường đường là phượng quân,Phượng Minh tuyệt đối không tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476881/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.