Mang Ly Ương đang hôn mêvề Thanh Khâu, bởi vì lục phủ ngũ tạng của nàng cơ hồ không có một chỗ nào còntốt, tay phải thiếu chút nữa cũng bị Kỳ Lân chân hỏa hủy diệt, Bạch Nhiễm khôngthể không bỏ nàng vào trong hàn ngọc vạn năm từ từ ân cần săn sóc. Hàn khí củahàn ngọc vạn năm dần dần truyền vào cơ thể, gương mặt vốn không có chút huyếtsắc nào của Ly Ương càng trở nên tái nhợt. Bạch Nhiễm đưa tay đặt ở đỉnh đầu LyƯơng, rót thần lực dẫn hàn khí theo kinh mạch khai thông khắp nơi, thần lực ấmáp xuyên vào trong cơ thể tu dưỡng tạng phủ gần như khô kiệt.
Tình huống như thế không biết kéo dài bao lâu, đợi đến khi thương thế bên trongcơ thể Ly Ương căn bản ổn định lại, Bạch Nhiễm mới buông tay ra. Thấy tay phảibị Kỳ Lân chân hỏa cháy sạch không còn hình dạng của Ly Ương, Bạch Nhiễm khẽcau mày. Mặc dù có hàn ngọc vạn năm tu dưỡng, thương thế như vậy cũng không thểkhỏi hẳn. Muốn để cho tay phải của Ly Ương hoàn toàn phục hồi như cũ, trừphi...
Nghĩ đến tính khí người nọ, Bạch Nhiễm không nhịn được đưa tay đè trán, thật sựlà có chút nhức đầu. Thở dài, biết mình không đi không được, Bạch Nhiễm đưa tayche thần thức Ly Ương, để một mình nàng ở trong hàn ngọc vạn năm từ từ tudưỡng.
Cách phía đông Thanh Khâu mấy vạn dặm, có một tiểu đảo tên viết Ngao Khuyết.Trên đảo rừng rậm trải rộng, bốn mùa nguyệt quế[1] nảy nở, mùi thơm bốn phía,phong quang tuyệt đẹp, nơi này là chỗ ở của tộc chim Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476877/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.