Rừng Khê Nguyệt, đìnhThương Ngô.
Trên tay đang cầm một ly trà xanh, Ly Ương mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, cố gắngnhạt hóa đi cái cảm giác tượng đá kia đang tồn tại và ngồi ở phía đối diệnmình. Không sai, tượng đá kia chính là Hạng Thành con của Bạch Hổ vương. LyƯơng xưng hắn là tượng đá bởi vì...
Người này cho tới bây giờ trong suốt toàn bộ một buổi chiều, đừng nói là mộtcâu nói, ngay cả một động tác, một vẻ mặt cũng không có! Cứ đoan đoan chánhchánh ngồi ở chỗ đó, cả trà chuẩn bị cho hắn cũng không đụng, hoàn toàn chínhlà một pho tượng đá. Bản thể của Hạng Thành thật sự là lão hổ trắng sao? Nhưthế nào nàng lại cảm thấy bản thể người này phải là khối đá cứng a!
Hung hăng hít thở sâu mấy cái, Ly Ương chỉ không ngừng nhắc nhở mình đối phươnglà lão hổ trắng hung tàn, mới có thể miễn cưỡng khống chế được đầu óc mình nónglên làm ra chuyện tình không lý trí. Kéo kéo khóe miệng, tận lực để cho mìnhnhìn qua tự nhiên thân thiết chút, Ly Ương mở miệng nói: “Thời gian không cònsớm, nếu không trở về, sợ là sẽ trễ.”
“Tượng đá” rốt cục cũng có phản ứng, giương mắt liếc nhìn Ly Ương, lại khôngnói gì trực tiếp đứng dậy rời đi.
Nhìn bóng lưng nhanh nhẹn rời đi của Hạng Thành, Ly Ương kéo khóe miệng, thâmthiết thể nghiệm sát ý liên miên không ngừng trong truyền thuyết. Hôm nay mìnhgặp phải, rốt cuộc là người nào a?! Thua thiệt lần đầu tiên nàng gặp mặt còncảm thấy người này thoạt nhìn rất thuận mắt, cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476858/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.