Ta quyết định chủ ý, trước tiên phải trao đổi với Tần Liễm. Lúc này đây thái độ của ta rất kiên quyết, đầu óc lại tương đối minh mẫn, lúc Tần Liễm nói sang chuyện khác thì ta kịp thời cản hắn lại, ôm lấy hông của hắn, chôn trong ống tay áo rộng thùng thình của hắn, nhỏ giọng nói ra suy nghĩ của ta suốt cả buổi chiều, tự nhận là đã nói một câu triết lý rất là huyền diệu: “Nếu chàng quả thật thích ta thì cứ tiếp tục sống trên đời này. Hàng năm vào ngày giỗ ta thì đốt một nén nhang, cùng ta trò chuyện là được rồi.”
Tần Liễm dịu dàng vuốt tóc ta, nhất thời không nói tiếng nào.
Ta ôm chặt hắn, trên chóp mũi là hương áo thoang thoảng của hắn, như có như không, là mùi hương dễ chịu. Lúc này ta hết sức may mắn, vì ngũ quan ta vẫn chưa hoàn toàn suy kiệt, còn có thể nghe được giọng của hắn, ngửi được mùi hương của hắn, cùng hắn nói chuyện, cảm giác được ấm áp trong lòng bàn tay hắn. Hết thảy những thứ này ta đều lưu luyến không thôi.
Rất lâu sau, hắn mới thấp giọng mở miệng, giọng nói điềm đạm, như mang theo hương mai: “Nàng cứ nói với ta, ta đi xuống dưới đấy cùng nàng, nàng có vui vẻ hay không?”
Ta rất mệt mỏi với vấn đề khó khăn này của hắn. Biết là một khi nói có, như vậy tất cả những gì ta vừa mới khuyên hắn đều không có tác dụng; nhưng mà nếu như nói không thì lại có chút trái ngược với ý muốn ban đầu của ta. Ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-hao-sac/758760/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.