Hôm nay Tần Liễm rất nhàn nhã, sau khi cởi triều phục xong thì qua Vĩnh An Điện chợp mắt. Hắn ngủ giấc ngủ của hắn, ta xem sách của ta, trong Vĩnh An Điện im ắng một mảnh. Loại im ắng này mãi cho đến gần bữa trưa mới bị phá vỡ, một tên thị quan sau ót đầy mồ hôi lạnh nơm nớp lo sợ tấu Triệu Hữu Thần Triệu đại nhân đến giờ còn quỳ trong Tây Hoa Uyển chưa đứng dậy, tuyết xung quanh cũng tan rồi. 
Tần Liễm “ồ” một tiếng, không lạnh không nóng nói: “Trước kia cũng không tự giác như vậy.” Rồi hắn lại liếc ta một cái: “Hi nhi thấy thế nào?” 
Ta bị kiểu xưng hô này của hắn làm cho khó chịu, đành học theo hắn giả vờ lấy giọng: “Nếu Thánh thượng thương cảm thần tử, vậy thì cho hắn trở về đi.” 
Hắn xoa mũi: “Đừng nói ta, nếu là ý của nàng thì thế nào?” 
“Nếu là theo ý của ta, nếu hiếm khi hắn thích thế, vậy thì cho hắn tiếp tục quỳ đi.” 
Tần Liễm liếc mắt nhìn ta, đôi mắt ngọc màu đen như không hề bận tâm. Ta lại cúi đầu đọc sách, chậm rãi nói: “Triệu Hữu Thần không phải vẫn thích ngáng chân ta làm thú vui sao. Dù sao bây giờ ta nói tốt cho hắn thì hắn cũng không nhớ rõ, vậy thì đơn giản cho hắn càng hận ta thêm một chút là được.” 
Tần Liễm cười một tiếng, quay đầu nói với thị quan: “Vậy thì theo ý Hoàng hậu, tiếp tục quỳ đi.” 
Triệu Hữu Thần là đại thần đương kim Thánh thượng tin tưởng nhất, chuyện hắn quỳ giữa trời rét như cắt suốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-hao-sac/758735/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.