Edit: Peach
Beta: Peach
"Lão Hàn xảy ra chuyện gì, mỗi trực nhật cũng lâu như vậy!" Triệu Chiếu thở hồng hộc chạy tới, có chút buồn bực, "Lục ca, cậu đứng ở đây làm gì không phải đã nói là chờ ở sân bóng rổ bên tòa ký túc xá sao?"
Lục Thần Dục đứng trước khu ký túc xá dành cho nhân viên cũ, một tay để trong túi quần, ánh mắt sâu thẳm. Đột nhiên khóe mắt cậu khẽ nhúc nhích, đi về phía trước mấy bước, từ trong đống rác xây dựng nhặt lên một vật gì đó.
Triệu Chiếu chạy tới, hét lên: "Thứ gì vậy cho tớ nhìn một chút! Oa, của nữ sinh sao, đẹp đấy."
Lục Thần Dục cầm chiếc mặt nạ nhỏ trên tay, có màu đen nhung, đôi mắt hồ ly vừa dài vừa hẹp, cộng thêm vài viên kim cương mỏng được đính xung quanh. Hình dáng đơn giản, chất liệu cũng rất bình thường, không so được với chiếc mặt nạ dạ hội sang trọng của Triệu Chiếu mà cậu từng thấy.
Tuy nhiên, đôi mắt hồ ly kia vừa xinh đẹp lại thần bí, mang lại cho người ta cảm giác rất mị hoặc. Có lẽ trong nhận thức của mọi người, hồ ly là một loại yêu tinh đặc biệt quyến rũ.
"Mặt nạ dạ hội." Triệu Chiếu gãi đầu, không hiểu nói, "Ai sẽ mang thứ này đến trường học chứ."
Lục Thần Dục không lên tiếng.
Hàn Lâm Kiệt từ tòa nhà giảng dạy bên kia chạy tới, Triệu Chiếu nhìn thấy, vẫy vẫy tay kêu cậu lại.
Lục Thần Dục thuận tay nhét mặt nạ vào trong túi.
-
Nữ sinh vừa bị bắt nạn kia tên là Ôn Á, bất kể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-ban-keo-duong/239734/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.