Cô không muốn ngủ bên nào hết, cô muốn chia giường ra ngủ, Lâm Huệ thầm nghĩ. Cô nhìn quanh sương phòng một lần nữa. 
Mục Liễn nói: “Không cần nhìn, phụ hoàng đã cố ý an bài, tất nhiên không tìm được biện pháp khác.” 
Không ai hiểu cha bằng con, cô quên mất ông là cẩu hoàng đế, xem ra ông muốn thừa dịp đi nghỉ mát để hai người họ viên phòng. Tốt, tiễn được một Phương ma ma đi thì còn có kẻ lợi hại hơn nữa chờ đợi, thảo nào trong phòng ngoài giường ra thì một cái tháp để nằm cũng không có. 
“Nếu không nàng ngủ bên trong nhé.” Mục Liễn đề nghị. 
“Hả?” Lâm Huệ ngước mắt. 
“Ta sợ nàng lăn xuống.” 
“…” 
Thấy hắn “nghiêm túc” lo nghĩ cho mình, Lâm Huệ không phản đối, cũng không thể ngủ dưới đất được, tạm thời chấp nhận nằm bên trong vậy. Dù sao thì với tính tình của Mục Liễn thì chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra. 
Chỗ của Hoàng quý phi đã bố trí ổn thoả, sai người mời Mục Kiêu đến. 
“Mẫu phi.” Mục Kiêu tiến lên thỉnh an. 
Hoàng quý phi nặng nề thở dài một hơi. 
“Mẫu phi có tâm sự gì sao?” 
“Ta lo lắng cho Dực nhi!” Khuôn mặt hoàng quý phi lộ vẻ u sầu, nâng tách trà lên nói: “Hôm nay lời hoàng thượng nói con cũng đã nghe đấy, ngài không hài lòng về Dực nhi, nếu không đã không đến mức đánh đồng nó với Mục Dã, ta sợ tương lai hoàng thượng sẽ lập Mục Dã làm thái tử.” Bà ta nhìn chằm chằm vào Mục Kiêu: “Kiêu nhi, con nhất định phải giúp ca ca con đấy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159887/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.