Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lôi Hồng Phi ở nhà như đứng đống lửa, như ngồi đống than, quả thực chỉ muốn chấp cánh bay nhanh về nhà mình (phân biệt với về nhà cha mẹ ăn cơm Tết),, nếu như Lâm Tĩnh còn chưa về, thì sẽ lập tức chạy ra ngoài kéo hắn về, nhưng Tương Ngọc Lan khó có dịp gặp lại y, nên đâu thả y đi dễ vậy.
Vị bộ trưởng bộ văn hóa này còn chưa tới 60, vẫn đang trong thời kỳ trẻ trung khoẻ mạnh, lúc ngồi ở đó nhắc tới con dâu, khiến Lôi Hồng Phi hoàn toàn chịu không nổi, nhưng lại không dám nói bừa, chỉ có thể lung tung nói, cảm giác so với đánh 10 trận còn mệt hơn.
Lôi Chấn cũng có một ít chuyện về Lôi Hồng Phi và Lâm Tĩnh, trong lòng cũng có chút ngờ vực. Lâm Tĩnh một thân ngông nghênh, lúc trước khi chỉ mới là một tiểu đội trưởng nho nhỏ, đã có thể thẳng thắn chống đối bộ trưởng quốc phòng là ông rồi, tất nhiên sẽ không bị quyền thế mê hoặc hiếp bức, còn Lôi Hồng Phi, thằng nhóc ngốc đó có phải đang theo đuổi Lâm Tĩnh hay không, nghĩ thì cũng có thể có chút khả năng, nhưng lúc trước nó với Lăng Tử Hàn là si tình chuyên nhất, cũng không biết nó đã chịu từ bỏ hay chưa. Ông nhiều lần suy nghĩ, vẫn chẳng thể nghĩ ra rõ được gì, khó bề phân biệt, lại chẳng dám hỏi nhiều, miễn nhắc tới chuyện thương tâm của con nó.
Sau khi cả nhà cơm nước xong, lại ngồi xuống phòng khách nói chuyện phiếm. Lôi Hồng Phi cứ 10 phút là lại nhìn đồng hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332875/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.