Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lôi Hồng Phi tắm rửa xong, mặc quần áo, sau đó thích ý thở dài 1 tiếng. Trong lúc tắm y cũng cố gắng nhớ lại, muốn đem toàn bộ những mảng ký ức rời rạc kia khâu thành một phần hoàn chỉnh, nhưng lại không làm được. Y cực kỳ ảo não, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, say rượu sẽ để lại di chứng thế này, hồi trước lúc còn được thoải mái uống rượu y cũng từng bị qua.
Y phiền muộn ra khỏi phòng, liền thấy Lâm Tĩnh đưa lưng về phía y đang ngồi ở ghế sofa đơn, an tĩnh nhìn màn hình lớn trên tường. Bên trong đang phát tin buổi trưa, bình thường cũng chính là mấy tin quốc nội, hay thiên tai ở nước ngoài. Dáng người Lâm Tĩnh nhìn qua khá yên tĩnh, khiến trái tim y trong nháy mắt chợt bình tĩnh trở lại.
Y không tiếng động xuống thang lầu, đi tới bên cạnh Lâm Tĩnh, đưa tay đặt lên vai của hắn, dịu dàng nói: “Sao không ngủ thêm chút nữa?”
Lâm Tĩnh ngẩng đầu nhìn y 1 cái, tùy tiện chuyển tầm mắt, tiếp tục nhìn màn hình trên tường, hờ hững nói: “Ngủ không được.”
Lôi Hồng Phi có thể thấy được tia ưu phiền trong mắt hắn, liền sửng sốt, theo bản năng nâng cằm của hắn lên, để nhìn cho kỹ.
Lâm Tĩnh giận dữ, cái tên lưu manh này, vẫn chưa hài lòng hả? Ý niệm trong đầu ùa tới, khiến hắn không chút nghĩ ngợi, một quyền đánh thẳng ra, nhắm thẳng vào giữa bụng của Lôi Hồng Phi, đánh cho y phải lảo đảo bước ra sau vài bước, đau đến kêu lên một tiếng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332867/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.