Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sau khi buổi tiệc bắt đầu, các lãnh đạo liên quan đến lên đài phát biểu, sau đó mọi người bắt đầu hân hoan mà cụng ly.
Đầu tiên thì mọi người còn tương đối tiết chế, cố kỵ có các lãnh đạo cấp cao ở đây, nên không dám làm quá, nhưng lúc này ai cũng khá thả lỏng, cười nói mọi người không cần khách khí, vì vậy liền có không ít người thả lỏng thiệt, luân phiên rời ghế, cầm ly kính lãnh đạo, kính Lâm Tĩnh, nên mọi người cũng bắt đầu ùa vào.
Các lãnh đạo cấp cao cũng không phải ai mời cũng cụng, phần lớn chỉ uống 1 ngụm nhỏ, thể hiện ý tứ, thế nhưng Lâm Tĩnh lại không thể làm vây được, rượu đến liền uống, rất hào sảng.
Dưới dạng tiệc tùng như thế này, không có khả năng không nể mặt người khác, vì vậy Phương Thành dự định đợi khi rượu qua ba tuần sẽ bắt đầu ra tay thay cho Lâm Tĩnh, từ chối khéo giúp hắn, nhưng rượu qua mấy tuần, Lâm Tĩnh vẫn mặt không đổi sắc, thần thái tự nhiên, lại khiến Phương Thành giật mình không thôi. Thừa dịp Lâm Tĩnh ngồi xuống dùng bửa anh cười nói: “Không ngờ tửa lượng của cậu lại tốt đến vậy, hôm nào tới nhà tôi đi, chỗ tôi có cất vài bình rượu ngon đó, chúng ta cùng nhau phẩm thường.”
“Được.” Lâm Tĩnh gật đầu, thuận tiện nói. “Tôi không thích rượu Tây.”
“Tôi cũng không thích lắm.” Phương Thành làm ra một bộ dáng rượu phùng tri kỷ thiên bôi, nở nụ cười vui sướng. “Chỗ tôi có vài bình rượu nối tiếng, nguyên độ, như Maotai, rượu ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332832/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.