Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Tuyết dần dần nổi lên, trên đường tắc xe, Lăng Tử Hàn phải ngừng xe tới mấy tiếng đồng hồ, mới có thể từng chút từng chút một mà đến được trước cửa bộ tư lệnh bộ đội đặc chủng.
Lâm Tĩnh đi ra mở cửa, hai nhóc lập tức chạy vào lòng hắn, vươn cánh tay nhỏ ôm lấy hắn, cùng nhau kêu lên: “Bác Lang!”
Lâm Tĩnh tươi cười rạng rỡ, cúi người ôm lấy hai đứa nhỏ lên, sau đó kéo Lăng Tử Hàn vào trong nhà, thuận miệng nói: “Cậu muốn uống gì không, tự mình đi lấy nhé. Lão Lôi đang trong bếp đấy, món ăn làm xong hết rồi, nhưng y lại muốn làm thêm hai món nữa. Hôm nay tâm tình y tốt, nên y muốn uống chút rượu.”
“À.” Lăng Tử Hàn cười gật đầu, quan sát phòng khách rộng mở. Tuy rằng nhìn không rõ dấu vết, nhưng ở nơi này lại tràn ngập khí tức của cuộc sống hai người. Nụ cười của cậu càng đậm, đi tới máy uống nước tự rót lấy một ly nước, sau đó ngồi xuống sofa, nhìn Lâm Tĩnh đang chơi đùa với hai đứa nhóc, thân thiết nói: “Anh gầy rồi, sức khỏe anh thế nào?”
“Rất tốt.” Lâm Tĩnh ngẩng đầu lên, hời hợt mà nói. “Bên kia nóng quá, nên ai cũng gầy hết. Quân nhân mà, đều rắn chắn cả, chỉ ra chút mồ hôi mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn.”
Lăng Tử Hàn uống một ngụm nước nóng, mỉm cười, “Anh cứ bệnh hoài thì Hồng Phi sẽ lo lắng đấy.”
“Y chính là cứ thích lo lắng mấy chuyện vặt vãnh mà.” Lâm Tĩnh có chút không cho là đúng. “Suốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332829/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.