Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Vũ hội qua, mọi người lại tiếp tục họp, tiếp tục khắc khẩu, nhưng bầu không khí cũng không còn giương cung bạt kiếm nữa. Mọi người đều cứ theo công việc mà cố gắng, không còn công kích ngấm ngầm hại người nữa, khiến cho tổ hội nghị thở phào nhẹ nhõm.
Lôi Hồng Phi cùng Lâm Tĩnh bắt đầu tập trung vào trong công việc, ban ngày tham gia đại hội, thời gian trống thì tham gia xã giao, tối thì cùng đoàn tham mưu nghiên cứu thái độ cùng ý kiến tham luận của các đại biểu các quốc gia, sau đó thương nghị đối sách ứng phó.
Người người đều không thoải mái, cho dù thấy trên cổ tay hai người họ đều có đeo đồng hồ đôi mới, cho dù biết tối hôm đó Lâm Tĩnh có cầm theo một bó hoa hồng về khách sạn, mọi người cũng chẳng ai để tâm.
Bó hoa đó được cắm trong bình hoa, đặt ở ngay bên tường lò sưởi mang tính trang trí trong khách sạn, nhân viên phục vụ khách sạn phục vụ có chế thêm tấm đặc chế dinh dưỡng để nuôi hoa vào nước trong bình, vì vậy nó không hề héo rũ, ngày nào cũng nở những đóa hoa lóa mắt, tản ra mùi thơm ngọt ngào. Có đôi khi làm việc quá mệt mỏi, Lâm Tĩnh ngẩng đầu nhìn đóa hoa kia, sẽ nhớ tới buổi tối hôm đó, con mắt lạnh lùng nghiêm nghị trong nháy mắt chợt nhu hòa lên.
Lôi Hồng Phi đối với tình hình bây giờ có chút phiền não lại có chút hưởng thụ. Lâm Tĩnh với sự minh kỳ ám chỉ của y luôn luôn không rõ, nhưng cũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332814/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.