Còn cách quân tiên phong của đế quốc Minh Nguyệt khoảng một tầm tên thì Mạnh Hổ dừng ngựa lại.
Tiếng kèn hiệu và tiếng trống trận không biết đã ngừng từ lúc nào, khắp chiến trường là một sự yên lặng chết chóc. Đột nhiên, Mạnh Hổ giơ cao cây đại thương đen nhánh trong tay, ngửa mặt lên trời thét dài, gió Bắc cuồn cuộn làm cho mái tóc rối bù của Mạnh Hổ tung bay phập phồng phiêu đãng, dã tính hào tình tràn ngập khắp trong trời đất.
Trên tường quan, vài tên nữ binh Thanh Y vệ đột nhiên gò má ửng hồng, trong mắt toát ra vẻ đa tình ôn nhu như nước.
o0o
Trung quân của đế quốc Minh Nguyệt.
Đôi mắt Thác Bạt Đảo nhất thời khẩn trương lên, giống như mắt sói nhìn chằm chằm vào nam nhân cuồng dã đang thét dài trước trận, đây có phải là tên Mãnh Hổ đã chém chết Tư Đồ Bưu giữa trận tiền hay không?
Quả thật có chút đảm lược, dám đơn thương độc mã thách chiến vạn quân!
Thoáng chốc, đôi mắt Thác Bạt Đảo đã ngập tràn chiến ý, nếu như không phải Tư Đồ Duệ liên tục nghiêm lệnh, Thác Bạt Đảo đã sớm giục ngựa tiến lên ứng chiến.
Tư Đồ Bưu mặc dù được xưng là mãnh tướng đứng đầu của đế quốc Minh Nguyệt, nhưng Thác Bạt Đảo lại cho rằng võ nghệ của mình chưa chắc đã thua kém hắn.
o0o
- Hí….
Giữa trận của hai phe, Mạnh Hổ hung hăng giật mạnh cương ngựa, chiến mã nhất thời bị đau liền hí lên một tiếng dựng thẳng thân trước lên cao, vó ngựa đá trên không hai ba cái, sau khi rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/209082/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.