Thành Lạc Kinh, trong phủ của tể tướng đế quốc Tào Mặc.
Tào Lâm bước vội vào thư phòng, ôm quyền thi lễ với phụ thân:
- Hài nhi tham kiến phụ thân!
Tào Lâm là con trai lớn của Tể tướng đế quốc Tào Mặc, cũng là Đại Thống lĩnh của Ngự Lâm quân Hoàng gia đế quốc Quang Huy.
Tào Mặc vẫy tay:
- Lâm nhi ngươi qua đây!
Tào Lâm theo lời đi đến trước mặt Tào Mặc, thấp giọng hỏi:
- Xem thần sắc của phụ thân, có phải là đã nhận được bồ câu truyền thư của Vương gia hay không?
Tào Mặc không nói gì, chỉ đưa phong thư hoả tốc trong tay cho Tào Lâm xem. Tào Lâm xem qua một lượt không khỏi khẽ biến sắc mặt, thấp giọng nói:
- Cái gì? Vương gia muốn giam cầm Đại điện hạ và Tam điện hạ một lần nữa sao? Lại muốn ta theo dõi toàn bộ số quý tộc nguyên lão thường hay âm thầm lui tới cùng hai vị điện hạ, đến đúng lúc sẽ áp dụng biện pháp xử trí sao?
Tào Mặc trầm giọng hỏi:
- Lâm nhi, việc này ngươi thấy thế nào?
Tào Lâm trầm ngâm một hồi rồi đáp:
- Nếu tình thế đã như vậy, đây cũng có thể xem là biện pháp khẩn cấp ổn định cục diện chính trị, nhưng dù sao việc này cũng đề cập tới hai vị điện hạ và trên trăm vị quý tộc nguyên lão, nếu như bắt giữ toàn bộ khó lòng tránh khỏi tổn thương đến nguyên khí quốc gia. Theo ý con, chỉ gần Vương gia có thể trở lại Lạc Kinh trong tháng này, thật ra hoàn toàn không cần làm chuyện thừa thãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230809/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.