Tiếng gì vậy?
Mạnh Hổ, Cổ Vô Đạo và Tất Điêu Tử nhìn nhau hoảng sợ, nếu như là rất đông kỵ binh của đế quốc Minh Nguyệt chạy tới, Hùng Bá Thiên nên sớm có tin tức báo về mới đúng, vì sao để cho kỵ binh của địch chạy tới bên ngoài Hổ Khiếu quan mà thám báo kỵ binh Man nhân không hề có phản ứng gì, chuyện này không có khả năng!
- Hồng thuỷ, hồng thuỷ rất lớn!
Đám Mạnh Hổ và vua tôi bốn người Thu Phong Kính, Tiêu Thành Lương còn đang kinh nghi bất định, đột nhiên Chiến Ưng lảo đảo chạy ào vào hành dinh, co gối quỳ xuống vừa thở dốc vừa nói:
- Tướng quân, hai vị tiên sinh, bên ngoài Hổ Khiếu quan có đại hồng thuỷ, không ít kỵ binh Man nhân tới lui tuần tra bên ngoài quan đã bị đại hồng thuỷ cuốn đi, cuốn đi mất rồi….
Cái gì, bên ngoài quan có đại hồng thuỷ sao?
Mạnh Hổ nghe vậy giật mình kinh hãi, vội vàng cùng Tất Điêu Tử và Cổ Vô Đạo chạy thẳng lên đầu thành nhìn xuống. Bất quá sau khi lên đến đầu thành mới phát hiện ra ngoài quan vẫn là một vùng tối mịt, không thể nhìn thấy gì được. Ba người liền xuống khỏi đầu thành cỡi ngựa ra khỏi quan, sau khi đi ra xa mấy trăm bước mới phát hiện trước mắt sóng gợn lăn tăn, vùng bình nguyên vốn bằng phẳng trước mặt đã biến thành một biển nước mênh mông.
Chuyện duy nhất may mắn chính là, nước chảy không mau lắm, mực nước dường như cũng không sâu, rất nhiều kỵ binh Man nhân vừa rồi bị hồng thuỷ cuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230787/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.