- A…
Cổ Vô Đạo nghe vậy không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh, run giọng nói:
- Đánh thẳng Tây Kinh sao? Vậy…
- Có phải ngươi cảm thấy rất kinh ngạc hay không?
Mạnh Hổ cười tàn nhẫn:
- Kinh ngạc cũng phải! Ngay cả lão Cổ ngươi còn phải kinh hãi giật mình, tin tưởng rằng người khác cũng cảm thấy giật mình kinh hãi y như vậy, e rằng ngay cả tiểu quả phụ Thu Vũ Đường nọ cũng không ngờ rằng Mạnh Hổ ta dám tập kích Tây Kinh! Chiến thuật này đầy đủ các yếu tố xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị, lại mang tính chất đột ngột, hy vọng thành công sẽ tăng lên rất nhiều!
Tất Điêu Tử nói:
- Tướng quân, xuất kỳ bất ý vẫn có thể có, công kỳ vô bị thì chưa chắc. Nếu như ty chức đoán không sai, Thu Vũ Đường ngoại trừ sự đề phòng ở Sát Hổ khẩu, e rằng ở Hắc Phong Khẩu và Đao Kiếm hạp cũng sẽ có trọng binh đóng giữ!
- Không cần phải lo lắng nhiều như vậy!
Mạnh Hổ vung tay, hung hăng nói:
- Cho rằng tiểu quả phụ Thu Vũ Đường kia đã sớm nghĩ tới, hơn nữa đã chuẩn bị tốt phương pháp đối phó, chuyện đi Tây Kinh chúng ta cũng đã định rồi! Nàng muốn đẩy chúng ta vào tuyệt lộ, ngược lại chúng ta sẽ ngoạm nàng một phát, để cho tiểu quả phụ kia biết được sự lợi hại của chúng ta!
Tất Điêu Tử nói với giọng ngưng trọng:
- Tướng quân có nghĩ rằng con đường này đầy chông gai trở ngại, hung hiểm vạn phần hay không?
- Chông gai trở ngại, hung hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230774/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.