Mông Khác quả thật bị chọc tức đến mức sắc mặt xanh lè, Tần Trường Vệ sớm không bị ám sát muộn không bị ám sát, lại bị ám sát đúng vào thời khắc mấu chốt, đúng là làm cho người ta căm tức. Không cần biết chuyện này do Cổ Vô Đạo hay là bất cứ người nào khác gây ra, Tần Trường Vệ chết ở Lạc Kinh là sự thật không thể nào tranh cãi, Mông Khác quả thật không có cách nào giao phó với Tần Lam.
Nếu quả thật vì chuyện này mà khơi lên chiến tranh giữa hai nước không phải là không có khả năng.
- Vô Mưu!
Ánh mắt Mông Khác nhìn Kế Vô Mưu, nghiêm giọng nói:
- Chuyện này ngươi thấy thế nào?
Kế Vô Mưu hơi trầm ngâm, sắc mặt ngưng trọng:
- Vương gia, chuyện này có ba khả năng. Khả năng thứ nhất có thể là do gian tế của đế quốc Minh Nguyệt gây ra. Khả năng thứ hai có thể bản thân Cổ Vô Đạo là gian tế của đế quốc Minh Nguyệt. Khả năng thứ ba có thể là Tần Trường Vệ nổi sát tâm muốn giết chết Cổ Vô Đạo, kết quả Cổ Vô Đạo bất đắc dĩ phản kích, ngược lại giết chết Tần Trường Vệ.
Mông Khác nói:
- Nói cách khác nếu không tìm được Cổ Vô Đạo, việc này sẽ rất khó tra xét cho ra nước cạn đá bày.
Kế Vô Mưu gật gật đầu:
- Vương gia, ty chức cho rằng chuyện quan trọng nhất bây giờ không phải là tra xét hành tung của Cổ Vô Đạo, mà là làm thế nào để giao phó với đế quốc Tinh Hà! Tần Trường Vệ bị ám sát nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230738/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.