Kế Vô Mưu vội nói:
- Vương gia, đại chiến với đế quốc Minh Nguyệt đã sắp sửa bắt đầu không thể phát sinh thêm chuyện khác. Ty chức cho rằng hay là việc này tạm thời nhịn trước cái đã, sau này hãy tính nợ với đế quốc Tinh Hà cũng không muộn.
- Chuyện này ngươi không nói bản vương cũng biết.
Mông Khác khoát tay:
- Bản vương chỉ muốn hỏi ngươi một chút, chuyện này còn có vấn đề nào khác hay không? Nghiên nhi bị hành thích, có phải có ý nghĩa rằng đế quốc Tinh Hà chuẩn bị trở mặt với chúng ta hay không? Có tính toán liên thủ với đế quốc Minh Nguyệt hay không, cho nên Tần Lam làm việc cũng không còn cố kỵ gì nữa?
- Hẳn sẽ không như vậy!
Kế Vô Mưu nói với giọng vô cùng khẳng định:
- Công chúa điện hạ đi săn bắn trên Thiên Đãng sơn chỉ là nhất thời nảy ra ý định, cho dù là gian tế bên trong thành Lạc Kinh dùng bồ câu đưa tin về đế đô Phong Tuyết, chờ cho Tần Lam truyền tin trả lời lại, vừa đi vừa về ít nhất phải mất thời gian nửa tháng, cho nên chuyện này tuyệt đối không thể nào phát xuất do Tần Lam bày mưu sắp kế.
Mông Khác trầm giọng:
- Nói như vậy là có người tự ý chủ trương sao?
Kế Vô Mưu đáp:
- Theo như ty chức đoán chính là do tên Cổ Vô Đạo.
Trong mắt Mông Khác thoáng qua sát cơ lạnh lẽo rồi tan biến, lạnh lùng nói:
- Cổ Vô Đạo sao?
Kế Vô Mưu cười âm lãnh, đột nhiên nói:
- Vương gia, muốn giết Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230736/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.