Vừa rơi xuống đất, Mạnh Hổ đã mang Mông Nghiên chạy ra xa hơn mười bước.
Bốn tên thích khách dĩ nhiên sẽ không dễ dàng đuổi theo hai người, lập tức đuổi sát theo sau, vừa đuổi theo vừa phóng ra các loại ám khí, bắn vào người Mạnh Hổ và Mông Nghiên. Mạnh Hổ xách theo Mông Nghiên vừa chạy vừa nhảy, lúc sang phải lúc sang trái, lại cố gắng chạy như điên, cũng thật là khó khăn cho hắn. Nhưng chính nhờ như vậy, bốn tên thích khách trong lúc nhất thời cũng không thể theo kịp hắn.
Mông Nghiên xoay đầu nhìn quanh, bên tai nàng tiếng gió vù vù, đại thụ, núi non, quái thạch hai bên lui nhanh về phía sau như nước thuỷ triều.
Gương mặt Mạnh Hổ tuấn tú toát ra khí tức sung mãn của nam nhân ngay trước mắt nàng, một cảm giác tê dại khác thường từ sự cọ xát ở bộ ngực lan truyền khắp thân thể Mông Nghiên. Gương mặt đẹp mê hồn của Mông Nghiên lại dần dần trở nên đỏ ửng, vừa rồi Mạnh Hổ trong lúc tình thế cấp bách không chú ý, tay phải đã chộp thẳng vào giáp ngực của Mông Nghiên, năm ngón tay hắn đang nắm trọn ngọc phong của nàng.
Bất giác, ánh mắt Mông Nghiên thoáng qua một vẻ đau thương buồn bã. Nàng có thể cảm giác được rằng, Mạnh Hổ không có chút ý ái mộ nào đối với nàng, thậm chí phảng phất còn có chút chán ghét. Nhưng dù là như vậy, dưới tình hình bản thân gặp phải nguy hiểm, Mạnh Hổ vẫn không bỏ rơi nàng, đây chính là một nam nhân đầy trách nhiệm!
- Mạnh Hổ, ngươi là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-chi-su/1230729/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.