Chương 1: Oa (Đứa trẻ)
Sang thu, nhạn bay về nam, dưới bầu trời xanh thẳm, bông lúa vàng trĩu nặng nghiêng đầu. Trời chiều, mặt trời ngả dần về tây, nửa vầng thái dương hồng hồng khuất sau ngọn núi phía trước, ánh chiều tà hiu hắt những tia sáng cuối ngày.
Hai bờ sông nhỏ vào thành đều là những bụi cỏ lau cao hơn đầu người, xa xa nhìn lại chỉ thấy một màu trắng bạc. Giữa lúc mặt trời lặn, gió đêm cũng thổi tới, cỏ lau cao thấp nhấp nhô theo chiều gió, cảm giác sự sống hài hòa lan tỏa.
Đại thiếu gia Từ gia ngồi trong khoang thuyền, không được phép đến gần mép thuyền chỉ có thể trộm nhìn ra. Một nam hài phấn điêu ngọc mài* như búp bê, đôi con ngươi linh động mang theo hiếu kì khờ dại của một đứa nhỏ, bộ dáng nhỏ hắn tuấn tú thông minh, dù là người nào nhìn cũng đều yêu mến.
"Nghĩ muốn hôn nhẹ lên cổ tay mềm mại kia, nha hô hắc, cầm lấy đôi đũa ta không bưng nổi cái bát, nha nhân u."
Ở trước mặt, một chiếc thuyền đánh cá nhỏ chậm rãi đi qua, đại ca chống thuyền trên đó liền xướng lên một bài hát. Tiếng ca cao vút, âm cuối còn kéo dài, tựa như con cá nhỏ vẫy nhẹ cái đuôi, khiến lòng người có cảm giác là lạ, nhưng lại chẳng thể nào nắm được.
Cậu nhoài nửa thân mình ra ngoài cửa sổ. Từ nhỏ lớn lên trong thành Bình Diêu, cho tới bây giờ cũng chưa từng về ngôi nhà tổ ở vùng thôn xa. Năm nay là đại thọ ông nội sáu mươi tuổi, cho dù bận bịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoac-na-nien-lo-vi-van-phong-khoi/240831/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.