Lần trước có nói, quý tộc Tây Vực Trọng Lâu kia đuổi theo Tử Huyên mà rời khỏi, lại đuổi theo Tử Huyên mà quay về, mang theo thị vệ Khê Phong đang hôn mê bất tỉnh.
Ở cửa, Trọng Lâu mang theo Khê Phong đang hôn mê xuất hiện chặn ngang. Vẻ mặt tức giận, một thân sát khí.
"Tử ~~~~~~~~~ Huyên ~~~~~~~~~~" Vị nhân sĩ Tây Vực nào đó âm trầm nói ra tên nữ tử, vì thế ngoại trừ tiếng gọi của biểu ca phúc hắc đến mức có thể chết người, Tử Huyên lại thêm e ngại thanh âm của một người nữa.
"Thật sự không phải là ta đâu!!! Ta chỉ hạ độc xà mà thôi, ta không có thương tổn hắn!!!" Tử Huyên trốn sau lưng Lâm Nghiệp Bình, cẩn thận nhô đầu ra nói với Trọng Lâu.
"Bậy bạ!!!!" Trọng Lâu một tiếng liền bùng nổ khiến cho Tử Huyên không ngừng run lên,"Không phải ngươi thì là ai??? Người y đuổi theo chính là ngươi, khi ta tìm thấy y thì cũng là người ở bên cạnh!"
"Thật sự không phải ta mà, Nghiệp Bình cứu ta!!!" Tử Huyên kéo ống tay áo Lâm Nghiệp Bình.
Lâm Nghiệp Bình suy nghĩ rồi bảo, "Ngươi gọi ta biểu ca ta liền hỗ trợ."
"......... Biểu ca.........."
Lâm Nghiệp Bình gật đầu, lên tiếng. "Trọng Lâu huynh đệ, Tử Huyên không chạy thoát được, sao không trị liệu cho người trên tay ngươi đã..."
"Nhiều lời vô dụng! Trung Nguyên đều là một đám tiểu nhân gian trá vô sỉ." Trọng lâu buông Khê Phong, xoay người, song đao liền hiện ra trên tay, nhảy đến chỗ bốn người.
Long Dương xông đến chắn trước Lâm Nghiệp Bình, một tay ngăn lại, liền cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoac-dong-nhan-cach-giang-yen-hoa/241855/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.