Vương Kiệt quay đầu hướng Hạ Thiên cười nịnh: 
- Đại ca, lúc nào anh mới dạy em đôi ba chiêu vậy? 
- Tư chất của ngươi quá kém, không thích hợp luyện võ. 
Hạ Thiên lười nhác nói. 
- Hả? 
Vương Kiệt lập tức một mặt đau khổ: 
- Đại ca, tuy tư chất của em khẳng định không hơn được anh, nhưng em cũng không cần phải luyện được lợi hại như anh mà, chỉ cần có thể đấu được tám, mười tên du côn là được rồi. 
- Yêu cầu thấp như vậy! 
Hạ Thiên suy nghĩ một chút: 
- Điều đó ngược lại là có khả năng. 
- Vậy... Đại ca, anh đồng ý dạy cho em rồi à? 
Vương Kiệt lập tức vui mừng. 
- Chờ ta nhìn thấy em gái của ngươi lại nói tiếp. 
Hạ Thiên bộ dạng như hứng thú bị khuyết thiếu, hắn không hứng thú đi dạy người võ công, trừ khi đối phương là mỹ nữ. 
Khuôn mặt mập mạp của Vương Kiệt lập tức lại biến thành như quả mướp đắng. 
- Ê, Vương Kiệt, kia không phải bạn gái của ngươi ư? 
Phương Hiểu Như dùng ngón tay chọc cánh tay của Vương Kiệt, sau đó chỉ chỉ hướng cửa quán ăn. 
Vương Kiệt vừa nhìn liền buồn bực, một nam sinh cao lớn đẹp trai ôm lấy một nữ sinh xinh xắn đi vào quán ăn, mà nữ sinh xinh xắn kia chính là Trương Lỵ, bạn gái trước của hắn. 
Hôm qua Vương Kiệt cùng Trương Lỵ vừa ra liền cãi nhau ở ngoài tiệm hoa cũng khiến cho Phương Hiểu Như nhớ kỹ bọn họ, vừa thấy Trương Lỵ vào cửa, Phương Hiểu Như lập tức nhận ra. 
Bởi vì trong quán ăn ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/179950/chuong-15.html