- Cô để cho tôi vài ngàn giây yên tĩnh là được rồi.
Hạ Thiên dùng giọng mất hết sức lực nói một câu, sau đó hắn kéo Cơ Thanh Ảnh đi, còn hai tên đàn ông kia, hắn cũng lười quan tâm. Thực tế hắn cũng không có thời gian quan tâm đến hai tên côn đồ giẻ rách kia, vì vậy mà không nói nhảm chỉ trực tiếp ra tay.
- Chồng, tôi còn muốn uống nước.
Cơ Thanh Ảnh bĩu môi, nàng không cam lòng bỏ đi.
- Đây không phải là nước, mà là rượu.
Hạ Thiên không nhịn được phải nói.
- À, vậy ta muốn uống rượu.
Cơ Thanh Ảnh lập tức nói.
- Lần sau lại uống.
Hạ Thiên không muốn tiếp tục cho Cơ Thanh Ảnh uống rượu, tuy tửu lượng của nàng cao nhưng đầu óc vốn không thanh tỉnh, nếu uống thêm vào thì sẽ càng thêm mất thanh tỉnh, như vậy những ký ức có tác dụng sẽ khó được lấy ra. Nếu không thì sao hắn có thể tìm ra những đệ tử khác của Phiêu Miểu tiên môn?
- Được, bây giờ ta muốn ăn thứ kia.
Cơ Thanh Ảnh chỉ vào quán bán đường hồ lô cách đó không xa.
Sau khi uống ba chai Mao Đài mà không có chút men say giống như chỉ giải quyết vấn đề khát nước của Cơ Thanh Ảnh, sau đó nàng ăn đường hồ lô, bắt đầu liên tục muốn ăn thêm nhiều thứ khác. Nàng đi dạo một buổi chiều và ăn cả buổi chiều, tất nhiên đối với Hạ Thiên thì nàng ăn cũng không bằng cứ mãi tra tấn bằng các câu hỏi.
Nhưng buổi chiều này cũng không phải bình yên, một mỹ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545494/chuong-1442.html