Dạ Ngọc Mị trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng xoay người bỏ đi, cũng không ra tay.
Trên mặt Hạ Thiên xuất hiện nụ cười xấu xa, hắn không nói lời nào mà đi sau lưng Dạ Ngọc Mị.
Hào Phỉ Phỉ vô thức lui lại phía sau hơn mười bước, đến bây giờ nàng vẫn còn chưa rõ, hai người này rốt cuộc có quan hệ gì? Còn nữa, Hạ Thiên này làm việc quá quỷ dị, rõ ràng hạ độc người khác, chỉ vì muốn xem có hiệu quả hay không thôi sao?
Vài phút sau Hạ Thiên lại mở miệng:
- Em Chân Dài, có cảm thấy váng đầu không?
Dạ Ngọc Mị nghe nói như vậy thì chợt xoay người dùng ánh mắt căm tức nhìn Hạ Thiên:
- Cậu lại làm gì?
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Dạ Ngọc Mị, sau đó lầm bầm:
- Chẳng lẽ không hiệu quả?
- Cậu!
Dạ Ngọc Mị thật sự bị chọc tức, tên khốn kia chế độc dược, bây giờ lại dùng nàng thử nghiệm, tuy nàng còn chưa cảm thấy váng đầu, nhưng nàng thật sự tức giận, hơn mười sợi hắc tơ cuốn về phía Hạ Thiên.
Nhưng vừa ra tay thì Dạ Ngọc Mị chợt cảm thấy đau đầu, cơ thể cũng khựng lại.
- Xem ra khá hữu hiệu.
Hạ Thiên nhanh chóng đi đến sau lưng Dạ Ngọc Mị, căn bản không quan tâm đến những sợi tơ của nàng, hắn ôm lấy eo nhỏ của nàng:
- Này, xem ra chị sắp hôn mê, tôi phải đỡ chị.
- Thả tôi ra.
Dạ Ngọc Mị vùng vẫy, dù thuốc của Hạ Thiên có ảnh hưởng nhưng cũng không thể làm nàng té xỉu, rõ ràng hắn muốn tìm lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545382/chuong-1330.html