- Phỉ Phỉ, cháu không sao chứ?
Điện thoại nối thông rất nhanh, Hào Phỉ Phỉ còn chưa kịp nói thì bên kia đã truyền đến âm thanh, trong lời nói khó thể che giấu sự quan tâm với Hào Phỉ Phỉ.
- Chú, cháu không sao, nhưng bên này xảy ra chuyện lớn.
Hào Phỉ Phỉ khẽ nói.
- Chú đã biết rồi, chú đang đến, hai giờ nữa sẽ đến thành phố Nhạc Nam.
Người đàn ông ở đầu dây bên kia chính là người chú của Hào Phỉ Phỉ ở cục công an tỉnh, là phó cục trưởng Hào Hồng Quang.
- Sao?
Hào Phỉ Phỉ chợt kinh hoàng:
- Chú tự mình đến à?
- Sự việc náo loạn, chú không đến không được. Vụ án lần này nổ ra mà cảnh sát lại không ra tay, như vậy thật sự rất xấu hổ, cũng không thể nói rõ ràng với công chúng.
Hạ Thiên đã không tin tưởng vào cảnh sát địa phương, chú đành phải tự mình mang theo một tổ chuyên án xuống thành phố Nhạc Nam, đại biểu cho cục công an tỉnh hợp tác với cậu ấy.
Đầu bên kia vang lên giọng nói có chút bất đắc dĩ của Hào Hồng Quang:
- Phỉ Phỉ, cháu là rất tốt, ít nhất là bây giờ Hạ Thiên vẫn còn tin tưởng cháu, nhớ kỹ, dù Hạ Thiên có làm thế nào thì cháu cũng phải phối hợp, hiểu chưa?
- Vâng, cháu hiểu.
Hào Phỉ Phỉ vội vàng nói.
- Hiểu là tốt rồi, chú ý vấn đề an toàn, đợi chú đến rồi nói sau.
Hào Hồng Quang hình như cũng có chút mệt mỏi, nói xong cũng cúp điện thoại.
Hào Phỉ Phỉ khẽ thở ra, biết Hào Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545379/chuong-1327.html