- Sao? Hạ độc?
- Không thể nào? Ai hạ độc với chúng ta?
- Hừ, con bà nó, thằng nào chơi bố, muốn chết sao?
- Thuốc trừ sâu, tám phần là do thôn dân làm ra, nhưng chúng ta nào có đắc tội với bọn họ?
- Không những chẳng đắc tội với bọn họ, tổ làm phim chúng ta còn cho bọn họ khá nhiều lợi ích.
...
Ai cũng kích động, điều này cũng bình thường, bọn họ thiếu chút nữa thì bị hạ độc chết, sao không kích động cho được?
- Tiểu bại hoại, thật sự có người hạ độc sao?
Liễu Mộng lúc này cũng hỏi một câu.
Mọi người nghe vậy thì cuối cùng cũng an tĩnh trở lại, ai cũng nhìn Hạ Thiên, chờ câu hỏi của hắn. Dù sao thì lúc này hắn cũng thật sự có quyền lên tiếng.
- Tôi cảm thấy chờ bọn họ quét dọn xong, tôi vào thăm dò sẽ biết ngay.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Điều này...Hạ Thiên, có nên báo cảnh sát không? Nếu báo cảnh sát thì chúng ta không cần phải thu dọn, vì như vậy là phá hoại hiện trường.
Địch Viện lúc này không khỏi hỏi, cuối cùng nàng ngượng ngùng bổ sung một câu:
- Tôi thấy các bộ phim đều nói như vậy.
- Báo cảnh sát làm gì? Tìm ra kẻ hạ độc, sau đó bắt hắn uống hết thuốc là được.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Cứ để bọn họ tiếp tục quét dọn, không nên động vào thức ăn và những thứ khác, tôi có thể tìm ra thuốc trừ sâu đến từ nơi nào.
- Viện Viện, dù chúng ta báo cảnh sát thì cũng phải rất lâu mới đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545328/chuong-1276.html