- À, anh đã nói như vậy thì đơn giản, dù sao thì kẻ đối nghịch với tôi cũng không có kết quả gì tốt, tuy tôi còn chưa biết anh muốn gì, nhưng nếu anh muốn chết thì cũng đừng đến làm phiền vợ tôi.
Hạ Thiên lười biếng nói, hắn thật sự cũng không biết tên khốn này đến đây làm gì, hắn cũng không biết Diệp Mộng Oánh gặp phải phiền phức gì, nhưng hắn biết dù có thứ gì xảy ra, hắn nhất định đều có thể giải quyết. Dù ai đến gây phiền cũng sẽ bị hắn xử lý mà thôi.
Nụ cười trên mặt Trương Tiến đã biến mất, trong lời nói của hắn mơ hồ mang theo chút bất mãn, ánh mắt nhìn Hạ Thiên cũng trở nên sắc bén hơn:
- Hạ tiên sinh, tôi có thể hiểu lời nói của anh là uy hiếp phóng viên không?
- Tôi bình thường không uy hiếp người nào.
Hạ Thiên lười biếng nói:
- Nhưng lời nói của tôi thường biến thành sự thật, có tin hay không là tùy anh.
- Hạ tiên sinh, tôi mang theo thành ý rất lớn để đến đây, khi tôi điện thoại cho giám đốc Diệp thì cũng thấy rõ thành ý, nhưng bây giờ xem ra là tôi hiểu lầm, các người không có thành ý cùng trao đổi với tôi, tôi cũng không còn gì để nói.
Âm thânh của Trương Tiến trở nên có chút trầm thấp:
- Tôi nghĩ trước tiên nên cáo từ, nhưng trước khi bỏ đi tôi cảm thấy có chuyện cần nói với Hạ tiên sinh, những lời anh vừa uy hiếp đã được tôi ghi âm lại, nếu anh không muốn nó bị đưa ra ngoài ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545301/chuong-1249.html