- Chưa từng nghe qua.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Thằng ngu nào vậy?
- À, anh chưa từng nghe qua sao?
Hoa Mỹ Vân chợt ngây người, nàng quay đầu nhìn Cố Hàm Sương:
- Cố tiểu thư, chị cũng chưa từng nghe qua cái tên Vương Khải sao?
- Không, tôi biết rất ít người.
Cố Hàm Sương trả lời, đây cũng là sự thật, nàng quen biết rất ít.
Thân là tổng giám đốc khách sạn, Hoa Mỹ Vân có thể coi lÀ một người kiến thức rộng, đồng thời cũng đã gặp đủ hạng người, giỏi nhìn mặt nói chuyện. Khi thấy phản ứng và biểu hiện của Hạ Thiên và Cố Hàm Sương, nàng thật sự xác định hai người chưa từng nghe qua cái tên Vương Khải.
Mà điều làm cho Hoa Mỹ Vân có thể xác định, chính là Hạ Thiên và Cố Hàm Sương không phải là diễn viên, không có liên quan gì đến giới văn nghệ, nếu không thì bọn họ dù chưa từng gặp mặt nhưng cũng phải biết Vương Khải là ai.
- Tám phần là con cháu thế gia ở thủ đô, xem ra phải cẩn thận ứng phó.
Hoa Mỹ Vân chợt có phán đoán như vậy, mang theo một nha hoàn trang phục kỳ dị và xinh đẹp từ thủ đô đến Thục Đô, lại ở phòng tổng thống, cũng dám ra tay với người ở phòng tổng thống khác, điều này rõ ràng chứng minh đối phương không phải người thường. Hoa Mỹ Vân thấy, cũng chỉ có đám con cháu thế gia trong thủ đô mới dám làm ra những chuyện như vậy.
- Vương Khải là một ngôi sao rất nổi tiếng, từ Hongkong đến đây, bọn họ mới vào ở ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545273/chuong-1221.html