- Cháu gái của ngài mười chín tuổi rồi sao?
Hạ Thiên thật sự ngạc nhiên, sau đó hắn giật mình:
- Đại sư phụ, tôi biết lão tình nhân này là người thật hàng thật rồi, có lẽ cũng hơn sáu mươi như ngài?
- Nói nhảm, cô ấy mới năm mươi chín mà thôi.
Trương Minh Đà trừng mắt nhìn Hạ Thiên.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến lầu ba vân ba, Trương Minh Đà dừng lại ngoài một phòng bệnh rồi hạ giọng:
- Này, tiểu tử, đừng nói lung tung, cũng đừng nói những lời như lão tình nhân. Ta là thầy thuốc, cậu cũng là thầy thuốc do tôi tìm đến, cháu gái còn chưa biết thân phận của ta, cậu đừng để cho nàng biết, hiểu không?
- Biết rồi, tôi xem bệnh xong là đi ngay.
Hạ Thiên thuận miệng trả lời, hắn cũng không có hứng thú với những vấn đề giữa sư phụ và lão tình nhân.
Trương Minh Đà cuối cùng cũng đẩy cửa phòng đi vào, Hạ Thiên và Cố Hàm Sương vào theo, trong phòng có không ít người, ngoài một người nằm trên giường thì còn có năm sáu người cả nam lẫn nữ hoặc đứng hoặc ngồi bên cạnh.
- Hạ Thiên?
Một âm thanh kinh ngạc chợt vang lên:
- Sao anh lại đến đây?
Trương Minh Đà nghe nói như vậy thì không khỏi sững sờ, tiểu tử này đúng là quen biết rộng khắp thiên hạ, ngay cả người trong đây cũng có kẻ quen biết, hơn nữa đối phương còn là nữ.
Hạ Thiên cũng không khỏi ngây người, hắn cũng không ngờ có thể gặp được người quen ở chỗ này, vì vậy hắn nhìn chằm chăm vào cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545271/chuong-1219.html