- Đại ca, không phải anh chẳng thích chính trị sao?
Triệu Vũ Cơ trầm mặc một lúc, cuối cùng cũng mở miệng.
- Tiểu Vũ, đối với anh thì chuyện không thích thường làm rất tốt, anh không thích chính trị, nhưng anh sẽ vì nó mà không trầm mê, vẫn bảo trì trạng thái tỉnh táo, do đó mà tìm được lợi ích lớn nhất.
Triệu Công Tử rõ ràng đã có suy tính rất sâu, nếu không sẽ chẳng nói với Triệu Vũ Cơ:
- Anh cũng không ngại làm những việc mà mình không thích, anh chỉ hy vọng các em đều có thể làm được những gì mình thích.
- Đại ca, anh không cần hy sinh như vậy, thật ra bây giờ địa vị của Triệu gia chúng ta đã rất vững chắc, anh cũng nên làm những gì mình thích được rồi.
Triệu Vũ Cơ nhịn không được phải nói.
- Tiểu Vũ, đừng nói như vậy, vì người nhà thì không phải là hy sinh, đó là chuyện anh nên làm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong giọng nói của Triệu Công Tử có mang theo chút trách móc, sau đó lại ôn hòa:
- Anh nói cho em biết, cũng vì anh có chuyện cần em đi làm.
- Đại ca, anh nói đi, anh cần làm gì?
Triệu Vũ Cơ vội vàng hỏi.
- Tiểu Vũ, anh đã ba mươi, bây giờ bắt đầu tham chính, đã có hơi chậm, anh muốn lấy được thành tích trên chính đàn thì phải đi đường tắt.
Triệu Công Tử chậm rãi nói:
- Nhưng vì vậy mà anh phải rời khỏi thủ đô, ít nhất năm ba năm hoặc dài hơn anh mới quay về được.
- Sao? Đại ca phải rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545255/chuong-1203.html