Tống Ngọc Mị có chút do dự, sau đó nàng khẽ nói:
- Tôi giúp cậu đi theo dõi cô ấy, cậu đi cùng Triệu Vũ Cơ đi, cô ấy vừa bị bắt cóc, còn đang hoảng sợ.
- Vợ Mị Mị, chị thật sự rất tốt.
Hạ Thiên ôm lấy Tống Ngọc Mị, sau đó hôn một cái thật sâu, cuối cùng mới bỏ ra.
- Tôi cũng thấy mình quá tốt với cậu, sau này không nên như vậy mới đúng.
Tống Ngọc Mị hờn dỗi nói một câu:
- Được rồi, tôi đi theo dõi Cố Hàm Sương, ngày mai gọi điện thoại cho cậu sau.
- Được.
Hạ Thiên cũng không giữ Tống Ngọc Mị lại.
Tống Ngọc Mị bay đi, Hạ Thiên biết rõ, với thực lực của vợ Mị Mị mà muốn đuổi theo Cố Hàm Sương thì rất dễ dàng.
Lúc này Triệu Vũ Cơ cũng cúp điện thoại, nàng trả lại cho Hạ Thiên, đồng thời nghi hoặc hỏi:
- Sao các chị ấy đi hết rồi?
- Sương nha đầu về nhà dọn đồ, vợ Mị Mị đi theo giám thị, chỗ này chỉ còn lại hai chúng ta.
Hạ Thiên cười hì hì nói, hắn cũng không giấu diếm điều gì.
- Tống Ngọc Mị đi giám sát Cố Hàm Sương?
Triệu Vũ Cơ có chút mê hoặc:
- Sao phải giám sát?
- Sương nha đầu cho tôi cảm giác rất lạ, à, giống như không quá tin cậy, vì vậy giám thị thì tốt hơn, nếu không tối nay cô ấy lại thừa dịp tôi không chú ý mà đi bắt đến vài bà vợ nữa thì sao?
Hạ Thiên giải thích.
Triệu Vũ Cơ không khỏi hừ một tiếng:
- Cậu lo lắng người ta như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545252/chuong-1200.html