- Vợ Mị Nhi, đến tối rồi, tôi phải về nhà chứ?
Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:
- Đàn ông đến tối mà không về nhà thì chẳng phải là đàn ông tốt, tôi là đàn ông tốt, vì vậy đến tối phải về nhà.
Mị Nhi thật sự không nhịn được mà trừng mắt nhìn Hạ Thiên:
- Cậu không phải là đàn ông tốt, vì đây đâu phải nhà cậu?
Dù Mị Nhi không có nghiên cứu về đàn ông, cũng biết Hạ Thiên không phải là đàn ông tốt. Loại đàn ông lăng nhăng thế này mà tốt sao? Chưa nó đâu xa, chỉ trong căn cứ Ám tổ này, hắn đã có ý với Mộc Hàm, nếu hắn là đàn ông tốt, sợ rằng trên đời này đầy đàn ông tốt.
- Vợ Mị Nhi nói đúng, tôi không phải là đàn ông tốt, tôi là đàn ông tốt nhất.
Hạ Thiên gật đầu:
- Đàn ông tốt cũng không đủ để miêu tả tôi đây.
Mị Nhi không nói gì, người này có lòng tự tin quá mạnh mẽ, hay da mặt dày như đít voi?
- Rốt cuộc cậu đến đây làm gì?
Mị Nhi không muốn tiếp tục tranh luận với Hạ Thiên.
- Vợ Mị Nhi, tôi đã nói rồi mà.
Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút buồn bực nhìn Mị Nhi:
- Tôi về nhà ngủ.
- Tôi cũng đã nói rồi, chỗ này không phải nhà của cậu, mà là ký túc xá của tôi.
Mị Nhi tức giận nói.
- Chỗ nào có vợ thì chỗ đó là nhà tôi. Vợ Mị Nhi, nhà của chị, tất nhiên cũng là nhà tôi.
Hạ Thiên nói với lý lẽ hùng hồn.
- Tôi không phải... ....
Mị Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545232/chuong-1180.html