Một người giúp việc đang chuẩn bị đi nghe điện thoại, nhưng Thường Đông Lâm đứng lên.
- Để cho ta nghe, điện thoại hẳn là tìm ta.
Thường Đông Lâm rất nhanh cầm lấy điện thoại.
- Ta là Thường Đông Lâm.
- Thường lão tiên sinh, có người để nhờ ta nhắn cho ngươi một câu.
Đầu bên kia điện thoại truyền tới một âm thanh có chút trầm thấp.
- Ngươi là ai?
Thường Đông Lâm mở miệng hỏi.
- Thường lão tiên sinh, tôi là ai cũng không quan trọng, tôi chỉ là người chuyển lời.
Người đầu dây bên kia lại không chịu tiết lộ thân phận của mình.
- Có người để nhờ tôi cho ông biết, ông tuổi cũng không nhỏ, an tâm dưỡng lão, đừng nên cai quản chuyện người khác, tốt nhất không cần lo."
"Có nên quản hay không, là chính ta quyết định, còn chưa tới phiên loại người như ngươi ngay cả tên của mình cũng không dám nói lại đối với Thường Đông Lâm ta nói này nói nọ!
Thường Đông Lâm chìm hừ một tiếng.
- Thường lão tiên sinh, tôi đã nói xong lời nhắn, ông có làm hay không là chuyện của ông, nếu ông cứ khư khư cố chấp, muốn cùng Hạ Thiên ở chung một chỗ, ông rất nhanh sẽ có biết hậu quả.
Trong giọng nói người đầu dây bên kia đã có một tia tức giận
- Người của ông bị nắm, địa bàn của ông bị niêm phong, những cái này chẳng qua cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi!
Nói xong những lời này, đối phương liền cúp điện thoại.
Thường Đông Lâm cũng rất mau bỏ điện thoại xuống, thần tình có chút âm trầm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545202/chuong-1150.html