- Đúng vậy, giữa trưa tôi mới đến thủ đô, sao bây giờ ông đã biết rồi?
Hạ Thiên có chút kỳ quái.
- Nói nhảm, tiểu tử ngươi quên ta là ai rồi sao? Ngươi chưa đến thủ đô thì ta đã biết rồi.
Đầu giây bên kia có chút bất mãn:
- Đúng rồi, tiểu tử, giúp sư phụ làm 1 chuyện, mang theo 1 ít tiền đến khách sạn Đô Thành.
- Làm gì vậy?
Hạ Thiên có chút buồn bực, người ở đầu dây không phải là ai khác, chính là Tam sư phụ của hắn, là Ám Hoàng Lữ Nhân.
- Ngươi đến trước rồi nói sau, nhớ rõ mang nhiều tiền lên.
Lữ Nhân nói xong còn thúc dục 1 câu:
- Nhanh lên, nhớ kỹ phòng 419.
Lữ Nhân cũng không quan tâm Hạ Thiên có đồng ý hay không mà trực tiếp cúp điện thoại.
- Sư phụ không phải chẳng có tiền ở khách sạn, bây giờ điện thoại cho mình mang tiền đấy chứ?
Hạ Thiên lầm bầm nói, Tam sư phụ giống như luôn nghèo, phát sinh sự việc thế này cũng không có gì kỳ lạ.
Dù Hạ Thiên có oán hận với 3 vị sư phụ, vì cảm thấy 3 vị sư phụ luôn có ý cướp đoạt Thần tiên tỷ tỷ với mình, nhưng thực tế hắn đối xử với 3 vị sư phụ cũng không tệ lắm. Hắn sống cùng các vị sư phụ vài chục năm, 3 vị đã dạy bảo hắn rất nhiều thứ, nếu nói không có cảm tình là không thể. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cũng vì vậy mà Hạ Thiên tuy không biết Lữ Nhân gọi mình đến để làm gì, nhưng hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545181/chuong-1129.html