- Ai bảo em ngủ ngày?
Hạ Thiên nhìn Tiểu Yêu Tinh, sau đó hắn phát hiện bây giờ nàng rất mê người.
Cấp bậc phòng ngự của khu biệt thự Tiểu Yêu Tinh có độ an toàn rất cao, người bình thường không thể vào được, vì vậy mà nàng ăn mặc rất tùy ý. Nàng mặc một bộ đồ ngủ rất nhỏ, tuy chất liệu không phải là trong suốt nhưng hơi nhỏ, cổ áo cũng rất thấp, vì vậy mà hai cái bánh bao nhỏ lộ ra bên ngoài hơn phân nửa, có chút mê người.
Nhưng điều mê người nhất còn không nằm trên bộ váy ngủ nhỏ này, mà hầu như Tiểu Yêu Tinh không mặc gì bên dưới, chỉ có một chiếc quần nhỏ bao bọc cặp mông đã khá ngạo nghễ, phối hợp với cặp chân dài nho nhỏ, rất có hương vị hấp dẫn.
- Vậy anh cũng đừng đánh mông người ta, mông người ta bị anh đánh làm cho nhỏ đi rồi này.
Tiểu Yêu Tinh quẹt miệng:
- Vốn đã không lớn hơn của chị Hàm, nhưng nếu anh còn đánh thì còn nhỏ hơn nữa.
- Cũng vì nhỏ nên mới cần đánh, mông sẽ lớn hơn, sẽ không nhỏ hơn.
Hạ Thiên lười biếng nói.
- Chồng, anh gạt người, mông bị đánh sao lại lớn hơn? Phải sưng lên mới đúng.
Tiểu Yêu Tinh lầm bầm, sau đó nàng tiếp tục leo lên giường:
- Em còn rất buồn ngủ, còn chưa muốn tỉnh, em muốn ngủ tiếp.
Nhưng Tiểu Yêu Tinh còn chưa ngã xuống thì thân thể chợt nhẹ, nàng bị Hạ Thiên bế lên, vài giây sau nàng cảm thấy mình bị ném ra ngoài.
- Ầm!
Tiểu Yêu Tinh phóng lên duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545176/chuong-1124.html