Tên đại ca không nói gì, hắn chỉ khẽ nói một tiếng với bạn gái:
-Đưa điện thoại di động cho anh, anh lên mạng kiểm tra, anh không có điện thoại.
- Kiểm tra cái gì?
Cô gái khẽ nói một câu.
- Người phụ nữ kia, anh thấy giống như đã gặp qua, để anh kiểm tra, xem có phải là... ....
Tên đại ca khẽ nói, nhưng hắn vừa dứt lời thì đã thấy lão Tam đi về phía bên kia, vì vậy mới lắp bắp kinh hãi:
- Lão Ngũ, mau giữ lão Tam lại, đừng cho nó đi.
- Đại ca, sợ cái gì?
Lão Ngũ không tiến lên, hắn đứng yên tại chỗ để lão Tam đi về phía bàn ăn của Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng.
- Tiểu thư, chị có vẻ rất quen mắt... ....
Ngươi này tiếp cận đối phương với phương pháp cũ rích, rõ ràng lão Ngũ nói không sai, "trình" của tên này vẫn tương đối kém.
- Cậu thật sự cảm thấy tôi quen mắt sao?
Lãnh Băng Băng nhàn nhạt nói:
- Nếu cậu thật sự thấy quen mắt thì phải thức thời bỏ đi, đừng nói tôi không cảnh cáo trước.
- Người đẹp, chỉ là muốn làm quen mà thôi, tôi không có ý gì khác.
Lão Tam nở nụ cười:
- Đây là lần đầu tiên tôi đến Giang Hải, nghe nói nơi đây nhiều người đẹp, tôi cũng cảm thấy thật sự là như vậy.
- Nhưng cậu không đi thì hay hơn, cậu nhất định sẽ hối hận vì đã đến Giang Hải.
Lãnh Băng Băng khẽ nhíu mày.
- Này, thằng ngốc, vợ anh bảo chú "phắn" đi, chú không nghe thấy sao?
Hạ Thiên có chút bất mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545159/chuong-1107.html