- Tiểu sắc lang, chờ chút.
Đúng lúc này Nguyệt Thanh Nhã lại mở miệng.
Hạ Thiên dừng động tác lại, hắn có chút kỳ quái:
- Thần tiên tỷ tỷ, sao vậy?
Nguyệt Thanh Nhã không nói gì, nàng chậm rãi đứng dậy trên giường nhưng vẫn không mặc quần áo, vẫn là không mảnh vải che thân, điều này làm thân thể hoàn mỹ của nàng vẫn tiếp tục bộc lộ bên ngoài không khí.
Hạ Thiên vốn hô hấp rất dồn dập nhưng vẫn có thể miễn cưỡng áp chế, nhưng hắn thật sự rất vả, nếu không phải hắn thật sự quá để ý đến sức khỏe của thần tiên tỷ tỷ, sợ rằng hắn đã bổ nhào lên người nàng từ lâu rồi.
- Cậu đúng là đứa ngốc, cần gì phải khổ cực nín nhịn như vậy?
Nguyệt Thanh Nhã dùng bàn tay trắng nõn khẽ ôm lấy Hạ Thiên:
- Kim Đan của chị đã bị tổn thương hai mươi năm, thật ra cũng không gần phải gấp.
- Nhưng, thần tiên tỷ tỷ, tôi còn muốn chữa Kim Đan cho chị, như vậy tôi sẽ không còn phải lo lắng cho cơ thể của chị. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Hạ Thiên cũng tạm thời thu hồi ngân châm, hơn nữa cũng khẽ ôm lấy vòng eo của Nguyệt Thanh Nhã, chạm đến da thịt trắng ngần mềm mại của nàng, trong lòng bàn tay truyền đến xúc cảm tuyệt vời, vì vậy mà nhịp tim của hắn không khỏi gia tốc. Lúc này bàn tay của hắn không thể nào không chuyển dời xuống, chậm rãi hoạt động trên mông Nguyệt Thanh Nhã.
- Tiểu sắc lang, nếu cậu cứ như bây giờ, chị sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545121/chuong-1069.html