- Tôi luôn chờ anh về.
Kiều Phượng Nhi tức giận nói.
Hạ Thiên càng kỳ quái:
- Chờ tôi về làm gì? Cô nào phải là vợ tôi?
Kiều Phượng Nhi chợt sinh ra xúc động muốn bóp chết hạ thiên, lưu manh này rốt cuộc là giả vờ hay quên thật? Chẳng lẽ muốn chính miệng nàng nói ra? Nàng đã đợi hắn một buổi tối và hơn nửa ngày, mục đích chỉ là chờ hắn về mát xa ngực sao? Tuy sự việc chính xác là như vậy nhưng nàng nào dám thẳng thừng nói ra như thế?
- Anh...Không phải anh đồng ý giúp chỗ đó của tôi nhỏ đi sao?
Kiều Phượng Nhi cuối cùng cũng dùng giọng nói có chút uyển chuyển nói ra vấn đề, lúc nàng mở lời còn trừng mắt nhìn Hạ Thiên, bộ dạng hận không thể cắn hắn. Nàng thật sự không tin lưu manh này sẽ quên chuyện đó, nàng thấy hắn cố ý làm mình khó khăn.
- À, thì ra là chuyện này.
Hạ Thiên ra vẻ hời hợt:
- Có cần phải vội vã vậy không?
"Thì ra là chuyện này?"
Trong lòng Kiều Phượng Nhi bắt đầu cầu nguyện cho thiên lôi đánh chết Hạ Thiên, đối với nàng là một sự kiện quan trọng nhưng lưu manh lại hời hợt bâng quơ giống như căn bản chẳng quan tâm.
Khi thiên lôi còn chưa ra tay thì Hạ Thiên đã nói:
- Được rồi, thấy cô gấp gáp như vậy, tôi sẽ mát xa cho cô.
Kiều Phượng Nhi nghe nói như vậy thì trong lòng thầm nghĩ, hôm nay thiên lôi không nên đánh xuống, cứ để ngực nàng nhỏ hơn một chút, sau đó đánh chết Hạ Thiên cũng không muộn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1545015/chuong-963.html