- Có nằm lên giường không?
Ninh Khiết nhìn lên giường rồi không khỏi nhớ đến tình hình lần trước Hạ Thiên chữa bệnh cho mình, vì vậy mà có chút bất an, nàng có chút do dự, cuối cùng dùng giọng không yên hỏi:
- Có cần cởi quần áo hay không?
- Tất nhiên rồi.
Hạ Thiên trả lời hầu như không chút do dự.
- Sao? Phải...Phải cởi quần áo à?
Gương mặt Ninh Khiết chợt đỏ ửng, lần trước nàng cởi sạch tất cả, nhưng khi đó nàng là một người phụ nữ xấu, trong lòng cũng không cảm thấy xấu hổ như bây giờ. Nhưng tình hình lúc này là không giống, bây giờ là cô nam quả nữ, nếu nói nàng phải nằm trước mặt hắn không mảnh vải che thân, điều này có hơi khó khăn.
- Quỷ keo kiệt, sao chị dông dài như vậy? Chị chưa cởi bao giờ sao? Tôi cũng chưa phải chẳng từng xem, có gì mà không được.
Hạ Thiên có chút mất hứng:
- Nếu chị tiếp tục nhỏ mọn, tôi sẽ không chữa bệnh.
- Tôi...Tôi chỉ không quen mà thôi.
Ninh Khiết giải thích, sua đó nàng khẽ cắn môi:
- Được, tôi cởi.
Ninh Khiết hít vào một hơi thật sâu rồi nhanh chóng cởi quần áo trên người, sau đó nàng nằm trên giường không mảnh vải che thân, nhưng hai mắt lại nhắm chặt, nàng thật sự không dám nhìn hạ thiên.
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Ninh Khiết ở trên giường một lúc rồi lầm bầm:
- Sau khi quỷ keo kiệt luyện công thì dáng người tốt hơn trước kia một chút, cân xứng hơn trước.
Tuy Hạ Thiên nói không lớn nhưng Ninh Khiết vẫn nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544999/chuong-947.html